SƠN TRÀ – QUEN MÀ LẠ, LẠ MÀ QUEN

Bài viết chia sẻ của anh Dương Lương Phú Đức cảm nhận về hành trình “Tôi yêu Sơn Trà” được tổ chức vào chiều chủ nhật ngày 14.6.2015.

Được sinh ra và lớn lên ở Đà Nẵng, với tôi và với mỗi người dân Đà Nẵng, cái tên Sơn Trà không lấy gì làm lạ. Lạ làm sao được, khi mỗi buổi cuối tuần, tôi và nhóm bạn lại ngồi lên xe gắn máy, vòng vèo suốt các cung đường quanh co bao bọc quanh bán đảo Sơn Trà để được ngắm nhìn thành phố từ trên cao, để được hét thật to mà không sợ làm phiền ai, và hơn thế nữa là để được thưởng thức không khí trong lành, ngọt lịm đến mê người. Lạ làm sao được, khi mỗi rằm, mồng một hàng tháng, tôi lại được tháp tùng bà, mẹ lên viếng chùa Linh Ứng. Và càng không thể lạ, khi mỗi năm mấy lần, bản thân tôi lại trở thành “hướng dẫn viên bất đắc dĩ”, dẫn người thân, họ hàng, bạn bè từ xa về đi “lên rừng xuống biển” ở Sơn Trà,…

Ảnh: Dương Lương Phú Đức

Thế nhưng, hôm chủ nhật vừa rồi là một ngày đáng nhớ. Nó đáng nhớ, bởi chính buổi chiều hôm đó, tôi mới nhận ra rằng, Sơn Trà quen mà lạ, lạ mà quen.

Tôi được tham gia hành trình “Tôi yêu Sơn Trà” do trung tâm Greenviet – Trung tâm hàng đầu về nghiên cứu, truyền thông và giáo dục trong lĩnh vực Đa dạng sinh học, Biến đổi khí hậu tổ chức. Sáu chiếc xe máy, mười một con người, trai có, gái có, chở nhau lên Sơn Trà. Càng đi, tôi càng nhận ra rằng những gì mình biết, mình hiểu về Sơn Trà là quá ít ỏi. Những cung đường từ trước đến giờ tôi đã đi chỉ mới là một nửa của Sơn Trà. Những điểm du lịch như Chùa Linh Ứng, Đỉnh Bàn Cờ, Ngọn Hải Đăng, Cây đa đại thụ, khu du lịch Bãi Rạng, Bãi Bụt,…chưa đủ làm nên một “thương hiệu” Sơn Trà ngây ngất lòng người. Và tôi phát hiện ra rằng, ở Đà Nẵng mình có một Sơn Trà thật rộng lớn, thật đẹp đẽ và thật thú vị hơn những gì tôi đã từng biết, từng thấy, từng cảm nhận.
Gần bốn tiếng đồng hồ đi xe, đi bộ, lê lết, lội suối, dầm nước, dang nắng,…tôi càng thấm thía được khái niệm “vẻ đẹp hoang dã và quyến rũ” của Sơn Trà. Tôi không khỏi ngỡ ngàng trước những gì hiện ra: ngoài khí hậu mát mẻ trong lành, ngoài cảnh quan thiên nhiên tuyệt đẹp, Sơn Trà còn có thảm động thực vật phong phú với nhiều loại thú rừng quí hiếm như khỉ, gà rừng và đặc biệt là Voọc chà vá chân nâu – một loại linh trưởng đặc biệt hiếm hoi trên thế giới.

 

Tôi gieo niềm hy vọng sẽ được ngắm nhìn những chú Voọc khi đăng kí tham gia chuyến hành trình “Tôi yêu Sơn Trà”. Và trong chuyến hành trình này, tôi đã thật sự may mắn. Tôi đã chờ đợi rất lâu, và đã biết cảm giác “chờ đợi là hạnh phúc” khi lần lượt được chiêm ngưỡng, ngắm nghía một chút đầu, một chút chân, một chút thân hình của những chú Voọc. Và rồi cảm giác hạnh phúc như được vỡ oà, khi cả gia đình ba chú Voọc cùng xuất hiện. Qua ống nhòm của các thành viên trong đoàn, những chú Voọc ngũ sắc với đặc trưng bộ lông năm màu thật đẹp, thật đáng yêu.
Trở về sau chuyến đi đầy thú vị, tôi nghĩ không chỉ với bản thân tôi, mà với cả những thành viên trong đoàn tham gia chuyến hành trình “Tôi yêu Sơn Trà” đều có cảm giác rất đỗi tự hào vì thành phố mình sở hữu một “kho báu” mang tên Sơn Trà. Kho báu ấy tạo cho du khách thấy được vẻ hùng vĩ trong cái lãng mạn, sự phóng khoáng trong nét mềm mại, tươi đẹp. Kho báu ấy mang đến cho du khách cái cảm giác được chìm đắm trong vẻ huy hoàng bình minh và lặng lẽ hoàng hôn của một vùng bán đảo sơn thủy hữu tình.

 

Tôi chân thành cảm ơn Trung tâm GreenViet đã cho tôi có cơ hội được hiểu hơn, được yêu hơn về Đà Nẵng, về Sơn Trà, giúp tôi bổ sung kiến thức, làm tốt hơn vai trò “hướng dẫn viên” của mình, vun đắp thêm tình yêu Đà Nẵng, tình yêu Sơn Trà cho người thân, bạn bè để góp phần chung tay bảo vệ, xây dựng thành phố quê mình.

Tôi yêu Sơn Trà!

Tác giả: Dương Lương Phú Đức

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Related post